Saturday, April 7, 2018

Vẫn Mãi Mong Chờ (Thơ VV Ca)

Khi tôi ra tù cải tạo , trở về Saigon , vợ con tôi đã di tản ra ngoại quốc , chạy thoát được chế độ Cộng Sản . Tôi còn kẹt lại ở Saigon , một thành phố nào không tên , hay đổi tên xa lạ , chẳng có ngày tháng , buồn thiu , vì Công An Quận không chuyển hồ sơ xin xuất ngoại của tôi lên "Nguyễn Du" và bảo phải chờ
quyết định của Công An Thành Phố . 
Cám cảnh cùng anh em còn kẹt lại , sống lây lất , cô đơn khi vợ con hay người yêu đã vượt biên ra nước ngoài , tôi làm một bài THƠ trang trải nỗi lòng của người ở lại .

VẪN MÃI MONG CHỜ ...
Em đi rồi , thành phố cũng đơn côi ,
Lệ sầu rơi đẩm ướt cả mặt trời .
Saigon buồn ,không tên , không ngày tháng .
Ngõ đìu hiu , nhà em giờ hoang vắng .
Mất em rồi Tình Khúc cũng buồn tênh .
Bến sông xưa đâu còn nét trử tình ,
Khu phố nhỏ vẫn chờ el thầm lặng .
Bóng em đâu ? Cả mùa Xuân nhạt nắng !
Gọi tên em vào khoảng trống bao la .
Dáng em buồn , xin đừng để phôi pha ,
Màu môi đỏ , anh thương , đừng phai nhạt .
Vẳng đâu đây giọng em hát bay cao ,
Chỉ là mơ , huyền thoại một thuở nào ...
Em hiện thân trái tim tôi ấp ủ
Mộng tình buồn, bao tháng ngày trăn trở.
Cho dù em có tan biến trong tôi ,
Vẫn thấy em biền biệt mấy phương trời ,
Hương em đó sao em xa vời vợi .
Tôi vẫn tìm em trong sương chiều mờ nhạt .
Tìm em đến mãi tận trời cao ,
Tìm em trên đỉnh núi , dưới chân đèo .
Tìm em trong đêm dài ,
Tìm em trong ban mai .
Tìm em và tìm em trong chồng vở ,
Tìm em trong niềm thương, trong nỗi nhớ .
Tìm em giữa phương trình , trong định lý ,
Và tìm em trong trang Nhật Ký .
Trên đường phố , trong lòng tôi .
Dù Saigon đã mất em rồi ,
Mà Tình Em sao vẫn cứ đầy vơi !
                      Võ Văn Ca .

No comments:

Post a Comment