Thursday, December 6, 2018


CHIẾN DỊCH GAFNER - Chương II - Đoạn 15 .

Một buổi sáng tinh sương . Trời Sài Gòn chỉ mới thập thò mấy tia nắng ban mai , còn e thẹn , nhạt nhòa , cô Lữ Vân đã sửa soạn sẳn sàng tự bao giờ , ngồi tại nhà cô , chờ chúng tôi đến rước cô đi . Chúng tôi có hẹn trước với cô là sẽ đưa cô đến Biệt Thự An Toàn để kết thúc Bản Phúc Trình và sau đó có chương trình đặc biệt dành cho cô . Hôm ấy anh Long và tôi đến sáng sớm , đúng hẹn . Cô xuất hiện lổng lẩy như một Nữ Hoàng . Cô mặc một chiếc áo dài màu xanh thiên thanh , pha một tí màu "vert" nhàn nhạt , thành ra cái xanh lơ chuyển về cái "ton" hơi đậm , làm màu nền cho bộ ngực nẩy căng , đưa sợi dây chuyền hạt "perle" nổi hẳn lên , trắng tinh , lấp lánh cái ngủ sắc sa cừ , luân lưu theo chiều ánh sáng . Đôi hoa tai cũng là hạt "perle" , điệu hạnh đong đưa 2 hạt trân châu . Kiểu cách trang sức này đã làm cô trẻ như một cô gái ở tuổi dậy thì . Cổ tay tròn trịa lại nạm một chiếc vòng cẩm thạch chắc là của Hong Kong , "chột nhỏ" , màu xanh nước bí , hài hòa với màu áo thiên thanh mà không làm biến mất chiếc vòng vào trong đấy thì nó mới nổi bậc cái giá trị thẩm mỹ cá biệt của nó . Bàn tay trái uyển dịu lại tra vào 1 chiếc nhẩn "diamant" một hạt , long lanh rực rở . Bây giờ cô chỉ cần mang một đôi giầy "escapin" , mũi tròn bầu thon thả , da đen mềm,
bóng láng , trang trí bằng 1 cái "noeud" bạch kim ở cuối mũi giầy là đủ lộng lẩy và quá sang trọng để ... "đi làm việc"
với chúng tôi .
Trước khi đến Biệt Thự , chúng tôi chở cô đi ăn điểm tâm ở nhà hàng Đồng Khánh trong Chợ Lớn để cô quen lại cái
"ambiance" của các cửa hiệu điểm tâm vào buổi sáng ở Hong Kong của cô : ồn ào , náo nhiệt , bề bộn , đủ hương ,
đủ vị , khói hơi nghi ngút , thức ăn đa dạng , linh đình , đẩy xe , bưng quả tấp nập ... Tiệm Tàu là thế đấy !
Về Biệt Thự , chẳng còn công việc gì nhiều nhiều . Chỉ thảo luận , trao đổi , bổ túc vài dữ kiện cần thiết rồi viết lách
soạn thảo phúc trình sơ kết là xong . Trong khi anh Long viết dự thảo Phúc Trình , tôi chuyện trò , phiếm luận này nọ
cùng cô Lữ Vân ở Salon có những chiếc fautueils chung quanh một cái "table basse" bằng gổ đỏ , cạnh bên là cửa sổ
từ đó tôi có thể nhìn thấy một mảng trời xanh trong suốt ,cao vời vợi như tấm lòng của cô Lữ Vân đối với việc chung, việc của quê hương mình . Đang vui , bổng cô im lặng , sắc mặt nghiêm trang , nhìn thẳng vào mắt tôi , quan sát diện mạo tôi . Cô bảo tôi đưa bàn tay trái cho cô xem . Tôi thụ động vâng lời . Cô nắm tay tôi nắn nót , xếp mấy ngón tay vào , rồi mở ra , xem mấy đường chỉ tay . Cô lại nắm bàn tay mặt của tôi , nhưng chỉ xem sơ sài
có lẽ chỉ để bổ túc cái gì đấy thôi . Lại một lần nữa cô nhìn xuyên suốt vào dôi mắt tôi , nhưng lần này nét mặt cô rạng rở rồi từ tốn nói cùng tôi :
_ Có 3 điều em được quyền nói với anh hôm nay .
Thứ nhất : Anh phải đi ra nước ngoài làm việc . Số anh xa nhà . Thời gian không còn bao lâu . Từ bây giờ anh hảy chuẩn bị các cái cho việc này . Sấp xếp việc nhà . Dặn dò vợ con .
Hậu vận về tương lai xa vẫn linh ứng cái số mệnh xa quê hương .

Thứ hai : Trước khi ra đi nước ngoài , anh sẽ nhận được một khoản tài lộc đền đáp khá quan trọng đối với hiện trạng của anh .
Điều linh ứng chỉ có thế . Em trực giác nói thế .
Còn em xin nói thêm , theo kinh nghiệm sống là cái tài lộc thường phải dành để làm những việc mang cái Chân Thiện Tâm và trả cái Ân Nghĩa đã thụ hưởng . Mong anh khéo dùng cái tài lộc này cho phải "Đạo" ( Thật tôi không rõ cô nói chữ "Đạo" này có nghĩa là gì theo ý cô . Có thể Đạo làm người chăng ? Đạo Nhân Bản ? Đạo Trung Hiếu?)

Thứ ba : Đời anh không phải là "Đời Lính" . Chẳng có chỉ dấu gì là thuộc về "Binh Nghiệp" . Có "Lá Số Sư Phạm-
Giáo Dục " . Cái "cốt chính" là Thầy Giáo chứ không phải là Sĩ Quan . Nếu có điều kiện chọn thì nên hướng về ngành Sư Phạm thì tốt hơn , bền vững và ổn định hơn . Cái gì làm ra từ binh nghiệp là tạm bợ . Phải trả lại hết cho
ngành quân sự .
Sau cùng , cô thành tâm trong một niềm tin nào đó bày tỏ cùng tôi :
_ Anh CA à ! Những điều em nói về anh đây không phải là tự em biết được mà do một Quyền Lực Tối Thượng nào đấy cho em thấy và sử dụng em làm một trung gian truyền đạt .
(Còn tiếp) . Võ Văn Ca .

No comments:

Post a Comment