Bài thơ (2).
Chanson d'automne .
Les sanglots longs
Des violonts
De l'automne
Blessent mon coeur
D'une langueur
Monotonne .
Tout suffocant
Et blême , quand
Sonne l'heure,
Je me souviens
Des jours anciens
Et je pleure
Et je m'en vais
Au vent mauvais
Qui m'emporte
Deça , delà,
Pareil à la
Feuille morte .
Paul Verlaine
Phỏng dịch .
Tình Khúc mùa thu .
Tiếng đàn nức nở , não nề ,
Vĩ cầm réo rắc thu về ngoài hiên .
Con tim trĩu nặng ưu phiền ,
Dầy vò thương nhớ nỗi niềm tương tư .
Nghe chuông đổ nhịp điểm giờ ,
Bổng dưng ngột ngạt , thẩn thờ xanh xao .
Nhớ về một thuở tình trao ,
Chỉ là ảo vọng , lệ trào khóe mi .
Vấn vương một cuộc tình si ,
Dở dang đành phải ra đi cuối trời .
Thân như chiếc lá vàng rơi ,
Cuốn theo chiều gió , mãnh đời lênh đênh .
(Võ Văn Ca thử dịch )
No comments:
Post a Comment