Saturday, January 21, 2017

Mấy Thoáng Hương Xa (tiếp theo) - VV Ca

Khai thác mọi sở thích của cô ta để khả dỉ làm thỏa mãn cô ta trong mức độ khả thi của tôi nhằm buộc nàng phải đáp lại bằng cách giúp tôi phân phát những tài liệu , sách báo tuyên vận cho bè bạn người Pháp quen thuộc của nàng ở giai đoạn đầu  và sau đó tiến dần đến thành phần sinh viên trong lớp trong lớp học rồi cả Trường Luật Khoa .
Sau mỗi công tác phân phát tài liệu , truyền đơn , sách báo , tôi đều mời Liliane đi ăn một bửa cơm VN ở các nhà hàng VN trong Paris , như ăn Phở , Chả giò , thit heo kho , thị bò xào củ hành , gà luột chấm sauce tau-vị-yểu đậm đặc "gou^t" người Tàu , heo quay v.v... 
Khi đã quen thân và sẳn sàng hợp tác hoạt động cùng tôi thì không có 1 cuộc dạ vũ , liên hoan , meeting hay buổi thuyết trình chính trị về vấn đề VN do Tông Hội Sinh Viên tổ chức mà tôi không đưa Liliane đến tham dự sau khi nhờ nàng đưa giấy mời cho bè bạn và phân phát cho sinh viên trong lớp của nàng để họ đến xem hay dự thính .
Để đáp lại sự tế nhị và những hành động phục vụ của tôi , cũng như để tỏ sự thân tình , Liliane mời tôi đến chơi nhà nàng và cũng để "ra mắt" Ba Má Liliane như là một người bạn trai quen thân cùng học một trường .
Liliane không có xe hơi , nên tôi thường đưa nàng bằng xe hơi của tôi đến chơi nhà tôi hay đưa nàng về nhà.
Xin mở dấu ngoặc ở đây để nói về chuyện chiếc xe hơi của tôi  khi tôi hoạt động ở Pháp trong thời niên thiếu . Leo lên máy bay sang Pháp , Phủ BĐ kgoong cho tôi "một cắc" dính tuối . Biết  Phủ ta lúc ấy quá nghèo , tôi xin tiền Ba tôi để đổi ra đồng Franc với số lượng qui định hạn chế của Sở Hối Đoái mà hiện nay tôi không nhớ là bao nhiêu . Sang Pháp rồi mới thấy nhu cầu di chuyển trong công tác hêt sức là cần thiết mà phương tiện bắt buộc là xe hơi . Số tiền ít ỏi Ba tôi cho phải dành cho việc mướn nhà và sinh sống . Phương tiên duy nhất tôi có thể dùng là "Métro" nên thật bất tiện và vất vả . May là khoảng 4 tháng sau , Phủ mình chuyển sang cho tôi tiền lương do anh Đại Úy NGH. mang từ bên Đức sang. Tôi liền trích ra một phần để mua một chiếc xe hơi "occasion" hiệu Dauphine ọp ẹp mà tôi gọi là con ngựa già "xập-kỷ-nình", giá rẻ để tôi mới có đủ tiền . Dung được một thời gian con ngựa già sinh ra "vấn đề en panne" này nọ . Có tiền lương hàng tháng , vừa chi phí cho đời sống của mình vừa chi phí cho công tác của Phủ đề ra , đúng là trong hoàn cảnh "ăn cơm nhà , làm công vụ" mà lúc bấy giờ tôi cho là "điều đương nhiên" . Gia bần tri hiếu tử. Thế mà tôi vẫn dành dụm được một số tiền đủ để mua một chiecs xe hơi mới toanh, hiệu Ford TAUNUS, sản xuất ở Đức . Phải mới để bảo đảm không nằm đường như chiếc Dauphine và có thể chạy nhanh theo kịp đoàn xe của Phái Đoàn Sinh Viên của Tổng Hội khi đi công tác ra khỏi nước Pháp ở các nước Châu Âu như Thụy Sĩ , Đức , Hòa Lan v.v..
Tôi sử dụng chiếc xe mới này để chở cô  Liliane công tác cùng với tôi và thỉnh thoảng , nếu có dịp , đưa Liliane về tận nhà cô . Thế là tôi đóng vai trò một "Petit Prince au service de la Blanche Neige") .
Đến thăm Ba Má Liliane lần đầu này , chúng tôi hẹn gặp nhau ở Thư Viện Chatelet, rồi từ đấy tôi chở cô ta về nhà Ba Má cô ta ở đường Courcelles-Paris 8 ème . Ba của Liliane thường hay vắng nhà vì phải đi giao dịch làm ăn ở các tỉnh . Chỉ có Mẹ nàng là ở nhà thường trực . Bà hưu trí non , ở nhà lo viếc nội trợ và thêu thùa kiếm thêm thu nhập và cũng để mua vui . Appartement của gia đình Liliane ở rất rộng , có nhiều phòng , nên Ba Má Liliane cho gia đinh Dì Dượng , tức là em gái của Mẹ nàng , ở chung . Dì Dượng nàng có 1 người con gái tên Diane , trạc tuổi Liliane , làm thư ký cho một xí nghiệp nào đấy . Tôi cũng có dịp tiếp xúc với cô này nhiều lần khi tôi đền chơi nhà Liliane vào cuối tuần . Cô ta vui vẻ , lịch sự , xuề xòa , dễ bắt chuyện . Người tròn trịa , to con . Ví đã đi làm nên rất chú ý chưng diện áo quần và trang điểm son phấn . Cô Diane cũng thích nghe tôi kể chuyện về đất nước , về lịch sử , về văn hóa Việt Nam khi tôi có dịp trình bày vấn đè này trước gia đinh Liliane sau mỗi bửa cơm trưa mà tôi được mời tham dự .
Bà Mẹ Liliane thích làm bếp nên thường mời tôi đến dùng cơm cùng gia đình bà .Thực ra , bà chuẩn bị bửa cơm chính là cho tôi và Liliane. Ít có mặt chồng bà ở nhà . Bà không muốn ngồi ăn chung với chúng tôi mà chỉ thích phục vụ , đi tới đi lui , lo chuẩn bị các món ăn , thức uông . Bà lại có cái thú là đi uông café ở một nhà hàng đặc biệt theo truyền thống cổ điển người Anh ở gần nhà bà . Café phải thật nóng , ép "express " thật đậm . Cho nên tôi cũng thường mời bà cung Liliane đến uống café tại nhà hàng này . Mỗi lần chúng tôi bước vào là đa số thực khách đều chú ý liếc nhìn chúng tôi , dĩ nhiên một cách kín đáo , tế nhị . Có lẽ do tôi là người Châu Á mà lại thân quen với một cô gái Châu Âu trẻ đẹp , có Bà Mẹ đi kèm  mà tôi lễ phép dìu dắc bà như bổn phận một kẻ hậu sinh theo đạo nghĩa tôn kính bậc trưởng thượng của dân tộc VN mình . 
Bà và Liliane rất hảnh diện về nguồn góc người ÁO của mình . Thường nhắc về Thành Phố Vienne , có dòng sông DANUBE xanh biếc , nên thơ , được các văn nhân , nghệ sĩ ca tụng , như qua bản nhạc bất hủ "Le beau Danube bleu" của nhạc sĩ người Áo Johann STRAUSS sáng tác .
Nước Pháp cũng thích cái nét trử tình của nước Áo , thể hiện qua bộ phim "Công Chúa SISSI" do nữ tài tử người Áo Romy SCHNEIDER đóng vai chính . Cô nữ tài tử này cũng có đôi mắt xanh lơ như đôi mắt của Liliane . Mẹ của Liliane cũng kể cho tôi biết những nỗi gian truân đày nguy hiểm của gia đình bà trong thời gian nước Áo bị quân Đức Quốc Xã HITLER xâm chiếm , mơ chiến dịch lùng bắt người Áo có đạo Do Thái như gia đinh bà . Cho nên gia đinh bà phải trốn chạy lánh nạn sang Pháp đến năm lần bảy lược , qua nhiều đoạn đường chong gai, gian khó , hiểm nghuy . Do đó bà ghét chiến tranh xâm lược , yêu chuộng hòa bình công chính .
Dựa theo tinh thần chống Công Sản và chông chiến tranh của gia đình Liliane phù hợp với lập trường quốc gia của mình , tôi cũng trinh bày về lòng yêu chuộng hòa bình tha thiết của nhân dân VN , vì suốt quá trình lịch sử dựng nước và giữ nước, dân tộc VN phải chịu nhiều cuộc chiến tranh xâm lược liên tục từ phương Bắc , tức là nước Tàu . Tôi kể những anh hùng dân tộc trong chiến tranh bảo quốc của các giòng họ tên tuổi như Đinh, Lê, Ký , Trần . Nhân đây tôi cũng nhấn mạnh về vai trò Phụ Nữ VN , từ Thế Kỷ thứ III , đã được giải phóng để sánh vai cùng nam giới trong những công tác xã hội cũng như trên chiến trường mà có lúc đã thăng đén cấp lãnh đạo chỉ huyvaf được tôn vinh thành Nữ Hoàng như Hai Bà Trưng , bà Triệu Ẩu . Có cả Bà Thủy Sư Đô Đốc Bùi Thị Xuân của vua Nguyễn Huệ tưng chiền thăng quân xâm lược nhà Thanh Trung Quốc . Tôi cũng không quên nói về Phụ Nữ trong Văn Học nổi tiêng như Bà Huyện Thanh Quan , Bà Hồ Xuân Hương v.v...
Tôi còn nhớ có một anh bạn cho tôi mượn quyển "Đêm nghe tiếng súng đại bác" của nữ văn sí Nhả Ca . Tôi đọc quyển tiểu thuyết này với nhiều xúc cảm , tự nhiên rưng rưng nước mắt . Có lẽ tôi hình dung về cảnh khổ trong chiến tranh huynh đệ tương tàn vô lý do CSBV gây ra , dày xéo Miền Nam hiền hòa của mình . Tôi đem quyển sách này theo mỗi lần tôi tới viếng thăm gia đình Liliane , thường thì vào cuôi tuần . Tôi cố gắng dịch ra Pháp ngữ, lần lượt hết quyển sách của Nhả Ca để gia đinh Liliane và gia đinh Bà Dì của cô ta biết rõ được những đau khổ , những gian truân , những nguy hiểm mà nhân dân Miền Nam VN phải gánh chiujtrong cuộc chiến xâm lược của CSBV và thấy được cái ước vọng hòa binh chân chính của dân tộc VN nó to lớn biết là dường nào.
Sự quan hệ giữa tôi và gia đình Liliane ngày càng thân tình . Bà Mẹ Liliane rất băng long con gái bà kết thân với tôi . Khi có điều kiện thuận thiện ,trong những ngày lễ nghỉ , Bà đề nghị tôi chở Liliane và Bà đi "pique-nique"ở các thắng cảnh vùng phụ cận Paris như Chateau Parc de Sceaux,
rừng Fontainebleau, Cung Điện Versailles v.v... Đến nơi vảng cảnh , lúc nào Bà cũng ngồi giữ đồ đạt "pique-nique" như thức ăn , thùng dụng cụ, chén dỉa , couverts v.v... Còn Liliane và tôi thì tự do dắc tay nhau đi du ngoạn mãi tận trong "rừng sâu" , tha hồ cho Liliane ôm ấp và trao cho tôi những nụ hôn thật nồng nàn . Đối lại , tôi là một chàng trai trong tuổi thanh xuân khó mà cưởng lại sự cám dỗ của những cử chỉ thân thương này của người bạn gái mà minh đã mang nặng mối ân tình . Dĩ nhiên là tôi cũng phải trả lại cho Liliane những nụ hôn còn thắm thiết hơn . Tôi đã phải buộc miệng nói rằng :"Je t'aime de tout mon coeur" để bày tỏ chân thành tình cảm mình lúc ấy .
Nhưng ngay sau đó tôi lại thấy lòng mình vấn vương một niềm ái nái, ngại ngùng là vì hiện tôi đã có người yêu là Diễm , một nữ sinh viên VN , cũng là một chiến hữu cận kề quá đổi thân thương . Thế rồi tôi cố giữ khoảng cách trong mức độ đủ để duy trì mối thâm tinh cao nhất giữa tôi và Liliane . Không những tôi yêu thương Diễm mà còn quí trọng nàng vì những yểm trợ đắc lực cho công tác của tôi và những trợ giúp thiết yếu cho cuộc sống và sinh hoạt hàng ngày của tôi . cho nên tôi đều thố lộ và trình bày cho Diễm sự giao tiếp giữa tôi và Liliane rất cần thiết cho công tác tuyên vận trong giới sinh viên Pháp . Dĩ nhiên vì tế nhị tôi không thể nói hết diển biến tình cảm  thân thương ngày càng sâu đậm đối với Liliane mà tôi khó thể tránh được .
Lại một chuyện tình cảm khác bủa vây quanh tôi mà tôi phải dùng chữ "Mấy Thoáng Hương Xa", chứ không phải là Một Thoáng Hương Xa .
Câu chuyện là Liliane có một số bạn gái cùng lớp được cô thướng xuyên phân phát sách báo, tài liệu chính trị của lực lượng Sinh Viên Quốc Gia , trong đó có một nữ sinh viên tên Monique . Cô này sau khi xem các sách báo nói trên của chúng tôi nhiều lần đã tỏ ra có cảm tinh với nhóm sinh viên VN Quốc Gia mà tôi là một đại diện tiêu biểu được Liliane giới thiệu với Monique . Cô ta liền kết thân với tôi , tới lui gặp gở tôi ở Thư Viện hay ở Trường Đại Học Kinh Tế để trao đổi chinh kiến hay thông tin này nọ . Cô Monique cũng có một nhóm bè bạn sinh viên thân khác của cô . Nhóm này cũng thường đi chơi chung với nhau vào cuối tuần . Một hôm Monique muốn tôi cùng đi tổ chức "pique-nique" với nhóm cô ở Bois de Boulogne nên cô rủ tôi tham dự. Tôi băng lòng ngay.

(Còn tiếp) . Võ Văn Ca .

No comments:

Post a Comment