Thursday, January 26, 2017

Mấy Thoáng Hương Xa (VV Ca, Tiếp theo)

Tôi bằng lòng ngay vì đấy là 1 dịp tốt để tiếp cận tuyên vận trong giới sinh viên Pháp . Sau vài chuyến đi chơi như thế mà tôi cố gắng sấp xếp để thực hiên , Monique lại mời tôi đến thăm gia đinh Ba Má cô ở tận ngoại ô Paris . Tôi hẹn đón cô ở cửa Đại Học Kinh Tế , rồi chở cô về nhà ra mắt Ba Má cô . Hai Ông Bà rất tử tế , hiếu khách , đinh cư lâu năm ở Algérie mà người Pháp gọi là dân "Pied noir " . Sau khi Tổng Thống De Gaulle trao trả độc lập cho Algérie , sợ người Algérie trả thù , nên thành phần "Pied noir" phải hồi hương . Ba Má Monique và cô ta theo đoàn người trở về Đất Mẹ .
Tôi có "lộc ăn" , nên Ba Má Monique cũng lại thường xuyên mời tôi đến nhà để đải những bửa ăn vô cùng thân mật . Tôi cũng cảm thấy "số" tôi quá tốt , quá may mắn về "ngôi sao giao tế" này .
Để trả lễ cho đúng phép lịch sự trong quan hệ giao tế , tôi cũng đã chi ra khá bộn tiền cho quà cáp biếu xén , khi thì bánh trái , khi thì hiện vật kỷ niệm .
Chắc là tôi cũng có "số đào hoa" , diện mạo và "dáng đứng" tôi "hợp nhản" và có duyên với cô Monique nên cô thường quấn quít bên tôi ở Thư Viện , ở Trường Học , ở các cuộc meeting và ngay cả ở tại "appartement" của tôi khi cô hẹn đến chơi hay thông báo một điều gì quan trọng.
Cử chỉ quá thân thiện này của Monique đã làm cho Liliane phải chú ý và không bằng lòng . Liliane tìm cách gặp riêng Moniqua để bảo rằng tôi là "bạn thân riêng" của Liliane . Nàng không ngại gì yêu cầu Monique chấm dứt hành động "chiếm đoạt" như thế .
Tôi chẳng hề hay biết sự việc "éo le" này , nên cứ tiếp tục cuộc quan hệ bẹ bạn thân tình cùng 2 cô . Mãi đến khi Monique thấy tình hình không hay , gây nhiều phiền phức nếu cô tiếp tục chơi thân với tôi , nên Monique quyết định ký hợp đồng với Phái Bộ Văn Hóa Pháp đi sang Coote d'Ivoire dạy tiếng Pháp cho thanh niên Châu Phi theo chương trình hợp tác Văn Hóa.
Trước khi đi, Monique đến từ giả tôi và cho biết sự việc đáng tiếc này xảy ra giữa cô và Liliane trong giao tiếp  bè bạn với tôi . Tôi hết sức khâm phục cô Monique khi cô nói tôi rằng :" Chẳng ai có lỗi gì cả . Chẳng phải tại Liliane . Chẳng phải tại tôi mà cũng chẳng phải tại anh ."
Đặc biệt trong chuyến đi công tác ở Hòa Lan cùng với BCH Hội Ái Hữu Sinh Viên VN để tham dự Đại Hội Thanh Niên Thế Giới , tôi có đề nghị Liliane cúng đi . Cô ta chấp thuận . Tôi đưa cô ta về xin phép Cha Mẹ cô . Hai Ông Bà đồng ý , nhưng Bà Mẹ lại xin được đi cùng để tiện dịp đi du lịch luôn và hậu ý là trông chừng cô con gái . Tôi đành phải chấp nhận vì tế nhị . Chúng tôi mướn 1 phòng ở Khách Sạn cho 3 người chúng tôi . Khai thác ngay đêm đầu đến Amsterdam , tôi đề nghị Liliane và Mẹ cô mua vé chuyến "bateau-mouche" đi vảng cảnh toàn thành phố Amsterdame trên các con kênh chằng chịt chảy qua hầu hết các nơi trong Thủ Đô Hòa Lan . Trước khi chấm dứt cuộc dạo thuyền ban đêm , Ban Tổ Chức cho thuyền ghé trước 1 Taverne "Tửu Quán Bên Sông" , đưa du khách vào quán đải 1 loại rượu đặc sản Hòa Lan mà tôi không nhớ tên . Rượu có vị ngọt , nước rượu đặc như tròng trắng trứng gà đánh , màu trắng đục . Ngọt nhưng uống vào là nóng mặt ngay. Amsterdam nổi tiêng là Thành Phố Xe Đạp vì dân thành phố da số dùng xe đạp để di chuyển nhiều hơn là xe hơi . Nó cũng là Thành Phố chuyên mài  và bán kim cương nổi tiếng thế giới như Bruxelles của Bỉ . Có một chuyện vui trong chuyến viếng thăm bến cảng Rotterdam , phồ thịnh nhất thế giới , chúng tôi ghé vào 1 nhà hàng vùng biển để dùng bửa . Trong thực đơn có ghi món 
"Soupe de la Tortue marine " . Tôi thích "Seafood" liền "order " ngay món này . Nghĩ rằng mình sẽ "chơi" món thịt rùa cho lạ miệng . Khi anh "garçon " mang lên món "cháo rùa miền biển" thì tôi té ngữa . Chỉ là một chén nước canh trong , đặt trên một cái dỉa trên đó có một cái muổng bạc . Không thấy một "móng rùa" nào trong nước canh . Tôi âm thầm rắc 1 miếng muối , 1 miếng tiêu , chẩm rải "húp cháo rùa" như người sành điệu , mà lòng vời vợi buồn...cười !
Nhân dịp thuật lại chuyện 2 cô nữ sinh viên nước ngoài Liliane và Monique để trang trải một đoạn đường dấn thân của tuổi thanh xuân cho ACE mình , tôi nhân danh Lực Lượng Sinh Viên VNCH tại Pháp xin bày tỏ nơi đây lòng quí trọng và biết ơn vô vàn sâu xa 2 cô chiến hữu đã tiếp tay , đóng góp và cộng tác tích cực với tôi trong hoạt đông tuyên vận binh vực và bảo vệ chính nghĩa TỰ DO , DÂN CHỦ của Dân Tộc VN trong hàng ngũ sinh viên và nhân dân Pháp .

Vài lời thay Đoạn Kết .
Như tôi đã trinh bày trong bài "Ly Rượu Mừng" viết cho NS/BĐGT, số báo Kỷ Niệm Tết Đinh Dậu 2017 về cái Tết Mậu Thân 1968 đã làm cản trở và gây thiệt hại tài chánh cho Chương Trình Văn Nghệ Mừng Tết năm đó của Tổng Hội Sinh Viên VNCH vì sự tráo trở , gian manh , lừa đảo của VC vi phạm Thỏa Ước Hưu Chiến , mở cuộc tấn công trên toàn lãnh thổ VNCH vào ngay những ngày Tết . Nhưng chúng đã thảm bại trước cuộc phản công của QLVNCH chỉ mấy ngày sau đó .
Chưa kịp khởi công thì "Ly Rượu Mừng" thành "Ly Rượu...Buồn" .
Tết Mậu Thân 1968 mở màn 1 bước leo thang mới của chiến tranh. Chính Phủ VNCH quyết định dùng toàn lực Quốc Gia để mở cuộc phản công "đại qui mô" nhằm tiêu diệt bọn VC mưu toan đánh chiếm cho được Miền Nam . Bộ Quốc Phòng ra lịnh Tổng Động Viên . 
Ở Pháp , tôi chưa kịp tổ chức cùng với Tổng Hội SV ăn mừng Chiến Thằng , lại nhận được lịnh của Phủ khẩn cấp hồi hương , trở về VN để "Đi Lính" . Tôi thầm nói đùa trong lòng để an ủi :"Phủ mình "bị bắt lính" còn đở khổ , còn đở mất mặt hơn là "bị lính bắt" trước đây . Một Cán Bộ Tình Báo Quốc Gia cũng là một chiến hữu cùng đấu tranh để bảo vệ nước non cũng giống như một anh Cảnh Sát Viên . Vậy mà 1 CBTB bị 1 CSV xét bắt theo lịnh "TB bắt theo TB" . Thế mới nói cuộc cờ này "không giống một con Giáp nào" .
Lịnh hồi hương gây cho tôi biết bao khó khăn , vô vàn "vấn đề" nan giải mà chỉ có mình tôi biết , mình tôi lo liệu : Hai Kế Hoạch chính đang tiến hành bị bỏ ngang . Các chiến hữu liên hệ như Cảm Tình Viên , Cộng Tác Viên , Tình Báo Viên bị bỏ rơi . Tôi phải giải thích như thế nào đối với anh em này mà họ đã dấn thân cộng tác với tôi vì nghĩa cả Quốc Gia . Tôi đành phải tổ chức những cuộc gặp gở từng anh em một để nói lời "gian dối" mà lòng tôi thì đau khổ biết là dường nào . Tôi giải thích rằng gia đình tôi đang gặp nhiều khó khăn trong cuộc chiến Tết Mậu Thân nên báo tin cho tôi biết . Tôi quyết định trở về VN tham gia đình và để biết được tình hình cụ thể. Trong một thời gian ngắn tôi sẽ trở qua Pháp và sẽ tiếp tục hoạt động bình thường . Nhân đấy tôi có mua quà cáp biếu anh em và bảo họ "án binh bất động" , tạm thời đình chỉ công tác . Đợi tôi trở qua sẽ tính sau . Nói như vậy chứ tôi tin chắc rằng "Một đi là không trở lại" . Đúng như kiểu "Đồng Minh Tháo Chạy" mà TS Nguyễn Tiến Hưng đã nói trong quyển sach của ông .
Hồi hương khẩn cấp , vé máy bay của Phủ đã mua gởi qua ấn đinh sẳn ngày lên máy bay , tôi không thể thanh toán những việc riêng tư của tôi như về tài chánh , của cải , v.v... như tiền ứng trước 3 tháng để mướn nhà , chiếc xe hơi riêng tư của tôi mua cho "công vụ" , máy móc vật dụng sinh hoạt hàng ngày v.v... Tôi mang tặng cho bè bạn cái nào còn có giá trị , còn bao nhiêu thứ khác tôi bỏ lại , kể cả số tiền ứng để mướn nhà không thể lấy lại được theo luật định .
Còn phần các cuộc Tình Lãng Mạn mà cần thiết theo thể loại "Mấy Thoáng Hương Xa" , Phủ đã đương nhiên và vô tình giúp tôi có dịp "bỏ lửng" hay là "trốn chạy" , làm đúng theo nguyên tắc sách vở :"Tam Thập Lục Kế , Dĩ Đào Vi Thượng " ( Chính tả không biết có đúng không . Để xem lại ). Với các bạn gái người Pháp này , tôi lại cũng dùng cái "ngụy tích" gian dối nói trên là về VN thăm gia đình trong một thời gian ngắn rồi sẽ trở qua Pháp lại . Tôi tin chắc rằng các cô tin lời tôi  . Cuộc đời đưa đẩy mình đến hiện trạng như thế . Biết làm thế nào ?
HẾT . 
Võ Văn Ca .

No comments:

Post a Comment