Suy Nghĩ Của Trí Thức Việt Về Tượng John McCain "Quỳ Gối" Ở Hà Nội
Những ngày này, nhiều người dân Hà Nội và người Mỹ ở Việt Nam đến đặt
hoa tưởng niệm tại phù điêu và tượng Thượng Nghị Sĩ John McCain ở hồ
Trúc Bạch, Hà Nội.
Một tấm ảnh của Reuters cho thấy trong chuyến thăm Việt Nam hồi năm
2016, ông McCain đã chụp ảnh cạnh phù điêu tại hồ Trúc Bạch nhưng gương
mặt của ông có vẻ khá gượng gạo.
Ông John McCain thăm Hà Nội năm 1985. Ảnh:
Getty Images
Bức phù điêu mô tả phi công quỳ gối giơ tay đầu hàng với dòng chữ cho
biết vào ngày 26 Tháng Mười, 1967, tại hồ Trúc Bạch, “quân và dân thủ
đô Hà Nội bắt sống phi công John Sydney McCain, thiếu tá không quân
thuộc lực lượng Hải Quân Hoa Kỳ”.
Về bức phù điêu này, ông Hà Kim Ngọc, đại sứ Việt Nam tại Mỹ được báo
điện tử VnExpress dẫn lời: “Ấn tượng lớn nhất của tôi với McCain là ông
ấy là một người có tính cách rất mạnh mẽ, thẳng thắn và cũng rất hài
hước. Ông ấy thỉnh thoảng vẫn nói đùa với John Kerry và các lãnh đạo
Việt Nam rằng mình là người Mỹ duy nhất có tượng ở Việt Nam.”
Đại sứ Mỹ đặt hoa tưởng niệm Thượng nghị sĩ
McCain bên hồ Trúc Bạch
Báo điện tử của Đài Tiếng nói Việt Nam hôm 26 Tháng Tám còn viết rằng
ông John McCain “tự hào khi được Việt Nam dựng bia ở hồ Trúc Bạch”. Bài
báo còn dẫn lời cựu Đại Sứ Việt Nam tại Hoa Kỳ Nguyễn Quốc Cường: “Mỗi
lần thăm Việt Nam, ông McCain thường dẫn các thượng nghị sỹ và bạn bè
của ông tới để khoe về tấm bia.”
Thượng nghị sĩ John McCain chụp hình với con
gái Meghan ngày 23-10-2017, sau khi đã biết mình bị ung thư não.
Tuy vậy, sau khi có tin ông McCain qua đời, một số trí thức người
Việt đã tỏ ý bất bình về việc nhà cầm quyền CSVN đến nay vẫn duy trì một
bức tượng mang tính “bêu xấu” hình tượng của một chính khách Hoa Kỳ đã
góp phần đáng kể trong tiến trình cải thiện quan hệ Việt–Mỹ.
Ông Trương Nhân Tuấn, nhà nghiên cứu ở Pháp chia sẻ trên trang
Facebook cá nhân: “Bức tượng ông John McCain quỳ gối giơ hai tay đầu
hàng vẫn ‘trơ gan cùng tuế nguyệt’ mặc dầu chiến tranh đã chấm dứt 43
năm và Mỹ rút khỏi miền Nam Việt Nam là 45 năm. Trong khi những tấm bia
ghi tội ác của quân Trung cộng trên vùng biên giới nhân cuộc chiến 1979
đã bị đục bỏ từ lâu, vào những năm đầu của thế kỷ 21.”
“Tư thế quỳ gối đầu hàng của một chiến binh là một sự sỉ nhục ở tầm
quốc gia. Nhưng ông McCain không hề quỳ gối với tư thế ươn hèn như vậy.
Đơn giản vì ông đã bị gãy hai chân, trong người bị nội thương nhiều nơi,
khi chiếc máy bay của ông bị bắn hạ, rớt xuống hồ Trúc Bạch năm 1967,”
ông Trương viết.
“Bức tượng giả tạo nói lên nhiều điều, mà ý chính cho thấy đến nay
nhà cầm quyền CSVN vẫn còn thù hận sâu sắc, muốn sỉ nhục nước Mỹ. Báo
chí trong nước không thể đăng tin khác hơn là nói lên sự thật, đó là ông
McCain là ‘người ơn’ của chế độ CSVN hiện thời. Chính ông McCain đã
tích cực vận động để Mỹ bãi bỏ lệnh cấm vận đồng thời thúc đẩy mạnh mẽ
tiến trình bang giao giữa hai quốc gia cựu thù địch. Không biết nhà cầm
quyền CSVN có đủ thông minh để nhân việc ông John McCain đã ra người
thiên cổ, đập bỏ tấm bia hận thù kia, dựng lên đó một bức tượng McCain
khác đầy tình người, như thái độ của McCain khi đứng chụp hình bên bức
tượng đầy dối trá và ô nhục này,” theo Facebook Nhân Tuấn Trương.
Ở một góc độ khác, ông Mạc Văn Trang, Viện Khoa học Giáo dục Việt Nam
viết trên trang cá nhân: “Người Mỹ họ suy nghĩ thoáng lắm, nhất là một
nhân cách lớn như John MacCain. Sinh thời ông đã đến thăm hồ Trúc Bạch,
ngắm tấm phù điêu nhiều lần và chụp ảnh kỷ niệm. Việc ông bị bắn rơi, bị
bắt sống, bị giam cầm ở Hòa Lò… đó là sự thật lịch sử. Chẳng có gì phải
né tránh.”
“Việc người dân lập cái bia kỷ niệm chiến tích là việc của họ, người
ta muốn làm thế nào để thỏa mãn niềm kiêu hãnh của họ là tùy họ, chả
chấp làm gì! Ông đã vượt qua tất cả sự thù hận giữa hai bên, vượt qua
những ám ảnh bị tù đầy ở Hỏa Lò, vượt lên tất cả để hàn gắn mối quan hệ
Việt–Mỹ; với một tầm suy nghĩ lớn và lòng bao dung, cao thượng, ông khát
khao làm nhiều việc để giúp cho Việt Nam phát triển lên. Khi nhân cách
đã ở tầm cao rồi, người ta không còn vướng bận vào những điều nhỏ nhặt
nữa,” ông Trang bình luận.
(T.K.)
No comments:
Post a Comment